---------------------------0O0--------------------------
Căn phòng bí ẩn 1408
Nhà văn chuyên viết truyện kinh dị Mike Enslin (John Cusack) không đời nào tin rằng trên đời có ma. Tác phẩm của anh chuyên khai thác các địa điểm bị ma ám và để thực tế lấy dữ liệu, Mike thường tới tận nơi, ở lại đó một đêm để kiểm chứng sự thật.
Một ngày, trong đống thư từ hóa đơn và thiệp chúc mừng sinh nhật, một tấm bưu thiếp khiến Mike bật cười khi nó ghi địa chỉ một khách sạn sang trọng tại New York và kèm theo dòng chữ: Đừng bước vào phòng 1408. Có thể chỉ là chiêu quảng cáo rẻ tiền của một khách sạn ế khách, nhưng thực sự, tuy không phải là một địa điểm xa hoa bậc nhất New York, khách sạn Dolphin gần như lúc nào cũng kín khách nhà giàu.
Bấm điện thoại, Mike gọi điện và đặt phòng 1408 nhưng bị từ chối thẳng thừng. Kiếm một bộ dạng lịch lãm, vác theo chiếc valy, Mike tới thẳng Dolphin. Ngay khi xưng tên, nhà văn nổi tiếng đã nhận được sự chăm sóc chu đáo khi được chính tay quản lý Olin (Samuel L. Jackson) mời vào phòng riêng nói chuyện. Lôi ra một chai rượu giá 800 USD, Olin gợi ý rằng nếu Mike từ bỏ ý định thuê căn phòng đó, anh sẽ được tặng chai rượu đắt giá. Olin lôi cả một tập hồ sơ dày ghi nhận những cái chết kỳ lạ từng xảy ra trong căn phòng bị đồn là ma ám hòng muốn Mike đổi ý. Nhưng tất cả đều không thể khiến nhà văn chuyên viết truyện kinh dị lay chuyển. Olin đành tự tay lấy chìa khóa và đưa Mike lên tầng 13, nơi có phòng 1408.
Không rời bước khỏi buồng thang máy, Olin nhắn nhủ Mike cẩn thận và rót lại một câu rằng chưa có ai qua khỏi 1 tiếng trong căn phòng đó. Chàng nhà văn xách valy về phòng, dọc hành lang, anh chỉ gặp hai người: một phục vụ phòng và một phụ nữ có con nhỏ mà anh vừa nhìn thấy dưới tầng trệt.
Mike thực sự thất vọng khi căn phòng mà anh phải rất vất vả mới được bước vào lại sáng sủa và bình thường đến thế. Nhấm nháp chai rượu ngon của tay quản lý, Mike thơ thẩn xem xét khắp nơi nhưng không phát hiện điều gì bất thường. Mọi chuyện cứ thế êm đềm trôi và dường như, nó cũng sẽ giống bao đêm thức trắng vô ích khác, cho tới khi chiếc đài trên bàn đầu giường ré lên và đồng hồ bắt đầu đếm ngược với thời hạn 1 tiếng.
Mike hơi hốt hoảng nhưng anh cho rằng đó là trò lòe của tay quản lý và đám nhân viên. Ngay cả khi đã có tới 56 cái chết, trong đó 22 nạn nhân vô danh tính xảy ra trong căn phòng này, thì Mike vẫn không tin chuyện ma quỷ. Và kể cả việc không thể lắp ổ khóa từ cho 1048 hay hai hộp kẹo bỗng nhiên xuất hiện trên gối của Mike cũng không làm anh thay đổi đức tin. Cho tới khi Mike bị chiếc cửa sổ đóng sập vào tay và anh bỗng nhiên không thể nói lên lời hay nghe thấy bất kỳ tiếng động nào, trái tim của gã nhà văn vẫn cười vào mũi những kẻ yếu bóng vía bắt đầu đập loạn nhịp. Từ lúc đó, những chuyện kỳ quái và đáng sợ liên tiếp diễn ra, tự nhủ rằng mình bị ảo tưởng do đã uống chai rượu của gã quản lý, Mike vẫn thấy kinh hoàng khi gã đàn ông ở tòa nhà đối diện lại mang khuôn mặt của chính mình, chiếc tivi trong phòng phát những hình ảnh về gia đình nhỏ bé của anh ngày trước, và bão tố kinh hoàng đổ sập xuống căn phòng bị cô lập hoàn toàn…
-------------------------oOo------------------------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét